Truyện dâm nhân tính cuối cùng còn sót lại

🔞Nhân tính cuối cùng còn sót lại

Chuyện không có gì cả nếu như tôi không tình cờ gặp bức hình người đó chụp lúc ánh chiều tà Hoàng hôn, nó đẹp lạ thường đẹp đến mức say đắm. Thế là tôi thả tim bài viết ấy và gửi cho họ dòng tin nhắn đầu tiên nói về bức hình đó. Rồi chúng tôi trò chuyện nhiều hơn tôi cũng biết được họ hơn 20 cái tuổi đẹp nhất mỗi cuộc đời người con gái, tôi thì hơn 30 và tôi cũng biết họ ở miền trung còn tôi ở tận Sài Gòn một khoảng cách xa cũng ko xa và gần cũng không gần. Chúng tôi có cuộc gặp gỡ đầu tiên khi họ vào Sài Gòn có việc. Tôi dành tất cả thời gian để đưa họ đi lang thang hết Sài Gòn, đi ăn đi xem phim đi cafe.
Cho đến ngày họ gần về cùng gia đình tôi đưa họ đi ngắm hoàng hôn trên biển, chúng tôi đi vũng tàu để ngắm hoàng hôn đi buổi trưa thì đến là vừa kịp ngắm và đi về nên ko mang theo hành lý. Ông trời thật tốt khi đi gần đến một cơn mưa ập vào, và kế hoạch thay đổi khi cả hai đều ướt nên cần chỗ để ở lại, và đi mua hai bộ đồ, và ghé vào một ks gần biển ở tạm. Từ ý định ngắm hoàng hôn, nghỉ ngơi một chúng tôi cũng đi ăn, đi dạo bãi biển rồi tranh thủ về. Họ nói mình ở lại ngắm bình minh đi, tôi hỏi mai về em sẽ ko kịp về cùng gia đình, thì em nói em đi xe cũng được, rồi tôi hỏi em ở lại ko sợ ở cùng sẽ xảy ra chuyện sao, họ chỉ cười và nói em tin anh. Chúng tôi có một buổi tối đi lang thang cùng nhau,(khi về ks thì tôi xuống lễ tân xin chụp lại căn cước để nhờ bạn đặt vé máy bay cho họ về, sợ họ đi xe mệt), nhưng rồi màn đêm buông xuống vì câu nói đó khiến đêm đó tôi khó chịu vô cùng, ôm họ nhưng rất áp lực.
Sáng chúng tôi cũng ngắm được bình minh cùng nhau, và về ngủ thêm một xíu rồi trở về SG lấy ít đồ rồi đưa họ ra bến xe nhưng tôi đưa họ ra sân bay, những lúc đi họ hỏi anh đi đâu vậy thì tôi mới nói sợ em mệt nên anh đặt vé mb cho em về rồi, thì họ kêu đưa STK họ trả lại tiền vé, nhưng tôi ko đưa, lúc tiễn họ đi họ hôn tôi một cái như một lời cảm ơn với nụ cười ấm áp. Thế là chúng tôi có một đoạn kỷ niệm đẹp của cả hai, mỗi ngày đều nt tối đến thì gọi video. Cho đến khi ngày lễ 2/9 tôi được nghỉ 3 ngày, tôi hỏi họ lễ này em có vào không anh đặt vé cho, thì họ nói anh ra đây với em được không, như tiếng gọi con tim tôi đặt vé và bay ra đó với họ. Họ đón tôi ở SB và tôi hỏi mình đi đâu thì họ nói hôm nay mình đi ngắm hoàng hôn, tôi thấy họ mang theo một túi đồ, tôi hỏi em ở lại luôn ak, họ chỉ cười nên tôi không hỏi gì nữa,chúng tôi đi ra biển và tìm ks ở lại, nên hôm đó chúng tôi được ngắm hoàng hôn cùng nhau.
Tối họ đưa tôi đi ăn đi cafe đi dạo phố đêm đi lang thang, đêm thứ hai ở cùng cũng như đêm đầu tiên tôi chỉ ôm họ ngủ. Ngày thứ hai sáng chúng tôi đi ăn đi uống trà và trưa thì đặt đồ ăn về ks, tối thì lang thang ăn lẩu, đi dạo bãi biển. Đến ngày thứ ba buổi sáng định mệnh ấy, chúng tôi buông thả mọi thứ và vô vào nhau trong cơn khát của dục vọng, đến khi hai người không còn mảnh vải. Rồi đến khúc cao trào nhất , cái nghĩa đen đúng nghĩa nó trầy trật ko vào thì tôi đặt họ nằm xuống rồi tôi ngồi dậy nhìn xuống, cái đập vào mắt tôi họ trinh trắng và trong sáng như chính họ vậy. Tôi thất thần vài giây rồi bèn bế họ đi tắm để tỉnh táo hơn ngăn những điều đáng tiếc nếu tiếp tục. Đêm đó tôi đã đấu tranh tư tưởng rất nhiều cái hình ảnh đó, sự ngây thơ trong sáng của họ khiến tôi cảm thấy mình thật sự dằn vặt. Ngày thứ ba tôi đưa họ đi chơi, và ghé vào mua tặng họ một bộ mỹ phẩm,hai cây sơn và một chai nước hoa quà tặng kỷ niệm cũng là quà cho ngày lễ. Rồi về ks họ hỏi tôi anh sài nhiều vậy còn tiền để sài ko, đưa stk em ck lại cho lấy tiền mà sài, tôi nghĩ họ còn trẻ nên cũng không làm ra tiền nên nên bảo anh vẫn còn, thiếu anh sẽ lấy. Tối đó họ cũng đưa tôi đi chơi nhưng ghé vào mua tặng tôi hai bộ đồ, một áo gió rồi tính đi mua thêm những tôi nói đủ rồi ko cần nữa, thì họ cười em còn mà thiếu sẽ xin anh, vì nụ cười ấy tôi ko nỡ từ chối,rồi mua cho tôi một cái ví một chai nước hoa.

Đêm ấy chúng tôi vẫn lao vào nhau nhưng nó có giới hạn ở một mức nào đấy vì tôi không muốn mình phải dạy họ cách trưởng thành. Rồi tôi đến ngày tôi về SG họ tiễn tôi, khi tiễn họ đã ôm tôi và khóc nhìn họ khóc lòng tôi nặng trĩu. Về đến SG chúng tôi vẫn liên lạc cho đến đầu tháng 10 tôi đã tìm cớ để quyết định dừng lại. Thế là họ vào SG gọi tôi ra gặp những tôi không ra, chỉ đến nhìn họ từ xa họ ở hai ngày và hai ngày đó tôi theo họ khắp nơi xem họ ổn không. Có lúc thấy họ lang thang người như vô hồn, tôi đã muốn đến ôm họ thật chặt và nói không sao rồi có anh đây, nhưng tôi biết nếu mình mềm lòng thì sẽ làm họ tổn thương. Tôi không muốn lấy sự trưởng thành của mình làm bẩn đi sự trong sáng ấy,cho đến khi họ về lại tôi cũng trở về cs của riêng mình ko ồn ào tìm bình yên giữa SG hoa lệ,đôi khi lướt qua những ký ức sẽ nhớ về họ, nhưng tôi tin một ngày nào đó họ sẽ hiểu vì sao tôi làm như vậy, cảm ơn em vì đã đến.

© 2025 Blog dâm Việt Nam